Tuyển tập những bài thơ về Huế hay nhất
Mục lục nội dung
Huế được biết đến như là một mảnh đất vô cùng lãng mạn, mộng mơ, đậm chất thơ, một miền di sản có một không hai về vẻ đẹp rất riêng, rất ngọt ngào. Bài viết dưới đây chúng tôi sẽ tổng hợp cho bạn về tuyển tập những bài thơ về Huế hay nhất.
1. Những Bài Thơ Hay Nhất Về Huế
Huế Mãi Xa Rồi
Tác giả: Lý Mại
Huế xa rồi mấy thu chưa thăm lại
Biết mần răng khi trái nẻo lối về
Chim xa đàn lạc bước dặm sơn khê
Nơi xóm nhỏ đường quê nhìn xa thẳm
Huế tôi ơi dòng sông xưa thầm lặng
Lững lờ trôi xuôi biển mặn kết tình
Bụi tre già kèo kẹt sáng bình minh
Chim én liệng chao mình nghiêng đón gió
Huế tôi yêu xuân đang về trước ngỏ
Sương giăng mờ hoa nở đợi ngày vui
Gót chân côi nơi xứ lạ đất người
Lê bước mỏi ngậm ngùi xa huế mãi
Chốn tha phương dòng đời mơ lắng lại
Suốt chiều dài thông thái biết khi mô
Bao nhiêu năm lưu lạc gặm mơ hồ
Nơi phố thị xô bồ người lữ thứ
Huế xa rồi ký ức xưa ấp ủ
Hẹn ngày về bóng rủ lá vàng rơi
Mây lang thang theo gió cuốn về trời
Chỉ còn lại trong tôi người xứ Huế.
Huế Mơ
Tác giả: Châu Uyển Nhi
Em về với Huế chiều nay
Nghe câu thưa dạ với say đắm tình
Tràng tiền nối nhịp cầu xinh
Che nghiêng vành nón soi mình dòng Hương.
Em về với Huế chiều vương
Ngự bình dáng núi đang vờn mây xanh
Nam ai câu hát ngọt lành
Hồi chuông Thiên mụ chanh vanh nỗi niềm
Chờ người trăng đậu mạn thuyền
Cau thôn vĩ Dạ đợi duyên trầu nồng
Nhớ người tím cả dòng sông
Em về với Huế nghe lòng nao nao.
Huế anh năm tháng gầy hao
Đi vào tâm tưởng khát khao một đời
Câu thơ bỗng chợt biếng lười
Để em rơi mất nụ cười về anh…
Rất Huế
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Người thương chừ ở nơi mô ?
Còn đây Núi Ngự bên bờ Sông Hương
Về đi, thăm vườn Thiệu Phương
Ghé qua Thiên Mụ – Thọ Sương canh gà
Chi Lăng – Đại Nội – Đông Ba
Thiên An vi vút là đà thông reo
Ngọc Trản ngọn núi cheo leo
Qua cầu mà ngắm trong veo Đầm Chuồn
Hoàng Thành, Cửu đỉnh, Ngọ Môn
Người con gái Huế vẫn còn trông ai ?
Thái Hòa – Vân Lâu – Kỳ Đài
Bởi em rất Huế thương hoài Hà Trung
Tứ Phương Vô Sự, Hoàng Cung
Đẹp chi rứa hỉ lạ lùng Tịnh Tâm
Hoàng thành những tối trăng rằm
Thánh Duyên – Thế Miếu anh thăm một lần.
Huế Nhớ Ai
Tác giả: Hoàng Minh Hằng
Bao năm Huế đợi người thương
Về ngâm điệu lý, sầu vương cõi lòng
Người em gái nhỏ hoài trông
Chiều nao đã hẹn, giữa dòng Hương Giang
Câu hò mái đẩy đưa ngang
Thuyền xuôi Đập Đá, tựa chàng lướt qua
Nam Ai khúc hát đậm đà
Mười thương chín đời, dẫu xa vẫn chờ
Nghiêng vành nón lá ngây thơ
Nét trong màu áo, tím thờ thủy chung
Người đi khắp nẻo muôn trùng
Biết còn nhớ đến, miền Trung thuở nào
Thương Hàn Mặc Tử lao đao
Duyên tình lận đận, chôn vào lãng quên
Chiều nay lá rụng bên thềm
Heo may gió ngược, càng thêm chạnh lòng
Đường về Vĩ Dạ đằng trong
Uy nghi tráng lệ, lòng không muốn về
Quên rồi giọng nói mô tê
Anh ni lạ rứa, theo kề doọc ghê
Nhà anh ở chỗ mô tề
Răng mà lẽo đẽo, mân mê lại gần
Chiều buông nặng trĩu đôi chân
Hoàng hôn tắt nắng, bần thần nhớ ai
Huế Tím
Tác giả: Thanh Phong Võ
Huế mùa này nóng lắm phải không em?
Đi thuyền trên sông Hương để tìm hơi mát!
Những tà áo tím vừa đàn vừa hát
Trong tiếng nhạc cung đình, em có nhớ anh?
Chùa Thiên Mụ hiện trên bầu trời xanh
Thành nội vẫn dập dìu giai nhân tài tử!
Chiếc nón bài thơ tạo dáng cho xuân nữ
Đèn cầu Trường Tiền bên nhớ bên thương…
Sen hồ Tịnh Tâm mùa Hạ ngát hương
Nóng thì nóng vẫn đi xem lăng tẩm!
Ăn món cơm hến mùi quê hương sâu đậm
Bát bún bò cay sè, vị ngọt nhớ lâu…
Ra cửa Thuận An ngắm sóng bạc đầu
Qua phá Tam Giang tìm món ngon nước lợ!
Ngắm mặt trời lên cho em bớt nhớ
Bấm đầu ngón tay tính từng bữa xa nhau…
Huế giờ đây trăm sắc ngàn màu
Đến nôn nao rồi ra đi lưu luyến!
Đất Thần Kinh ngất ngây tà áo tím
Muốn giục em về lại e Huế buồn theo…
Trời Huế Nơi Ấy Có Em
Tác giả: Nguyễn Văn Thịnh
Một trời xứ Huế mộng mơ
Trời xanh cao thẳm nắng thơ hương tình
Ngàn năm nắng ấm bình minh
Nơi xa xứ Huế bến tình tim anh
Hương hoa cỏ lá cây cành
Rì rào tiếng hát mây xanh cao vời
Chim ca hát múa chơi vơi
Líu lo líu lót bên trời yêu thương
Âm vang tiếng suối nghê thường
Đàn ca múa hát âm hường cá bơi
Tình yêu nhân thế cao vời
Phương xa xứ Huế bên trời có em
Tạm Biệt Huế Thương
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Anh đã qua rồi cái thời nông nổi
Mà sao vẫn còn bối rối Huế ơi
Bên dòng Hương sao không nói lên lời
Đứng bên ni ngắm dòng trôi bên nớ
Thương cho con sông bên bồi bên lở
Để hai đứa mình cách trở sông sâu
Cứ lặng thầm đứng trên bến Văn Lâu
Ngắm Tràng Tiền nơi cây cầu soi bóng
Tạm biệt Huế trong lòng nghe tiếng sóng
Xa em rồi anh trống vắng từ đây
Huế yêu ơi sẽ trở lại một ngày
Anh với em tay trong tay hạnh phúc
Qua Vĩ Dạ ta ghé thăm vườn cúc
Nắng tháng ba xiên khóm trúc ven đường
Em mỉm cười dưới vành nón dễ thương
Con tim anh rộn niềm riêng thánh thót
Lên Ngự Bình ta cùng nghe chim hót
Mình trao cho nhau dịu ngọt bờ môi
Ta cùng nhau xây mộng ước lứa đôi
Tổ ấm thương yêu suốt đời em nhé.
2. Các Bài Thơ Về Huế Nổi Tiếng Nhất
Huế Đợi Em Về
Tác Giả: Nguyễn Thanh Hương
Cầu Tràng Tiền sáu vai mười hai nhịp
Thương nhau rồi xin hãy kịp về mau
Kẻo mai tê khi bóng xế qua cầu
Chứ bạn còn thương bạn… biết gửi sầu về mô?
Giọng ai hò tha thiết quá người ơi
Khiến kẻ ly hương bùi ngùi trong dạ
Núi Ngự, sông Hương, Tràng Tiền, nón lá
Dù ở nơi đất lạ vẫn thương hoài
Mỗi lần chợt nghe điệu lý Nam ai
Nhớ bến Vân Lâu con đò xuôi mái
Mong một lần ghé về thăm trở lại
Nhưng Huế ơi! Hẹn mãi… để mong chờ
Ân Tình Cô Gái Huế
Tác Giả: Dương Huỳnh
Anh về với Huế mộng mơ
Thân em áo tím bên bờ sông Hương
Tràng tiền bao nhịp vấn vương
Yêu em gái Huế tình thương dạt dào
Đò chiều khua nhịp lao xao
Điệu hò mái đẫy nghe nao nổi lòng
Chuông chùa Thiên Mụ thanh trong
Tình người với Huế cỏi lòng mãi ghi
Yêu em cái tuổi xuân thì
Dáng em rất Huế mỗi khi mong chờ
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Chiều tà em vẫn đợi chờ trông anh
Anh xin lời hứa chân thành
Yêu em gái Huế mộng lành nhân duyên
Dù ai chia Thuý rẻ Uyên
Anh thề giữ mãi lời nguyền sắc son
Tình Em Gái Huế
Tác giả: Vũ Thư Lê
Cô hàng xinh xắn chợ Đông Ba
Giọng Huế nghe sao quá mượt mà
Đon đả vui tươi mời khách lại
Dịu dàng đằm thắm gửi người qua
Thướt tha vạt áo hoa màu tím
Duyên dáng trời mây nắng xế tà
Bẽn lẽn phớt hồng đôi má ửng
Xuyến xao trong dạ kẻ phương xa…
3. Những Bài Thơ Ngắn Về Huế
Huế
Tác giả: Hoàng Thủy Tiên
Huế kiều diễm dệt những niềm mơ
Huế tím tình yêu tím đợi chờ
Huế phổ dòng Hương vào khúc nhạc
Huế trùm đỉnh Ngự xuống sông thơ
Huế xinh vành nón bừng khuôn nguyệt
Huế mượt câu hò ngọt tiếng tơ
Huế nết na hồng môi thục nữ
Huế đem thương nhớ mãi xô bờ.
Huế Ngọt Ngào
Tác giả: Văn Liêm
Nghe em hát câu hò mái đẩy
Sao ngọt ngào đằm thắm yêu thương
Những cung trầm thấm đượm nước dòng Hương
Những âm sắc vút cao chùa Thiên Mụ.
Lời em hát như thì thầm nhắn nhủ
Hỡi người ơi sao nỡ ra về
Hàn Mặc Tử xưa chưa trọn câu thề
Về thôn Vỹ thăm người con gái Huế.
Em đứng hát sao mà thương thương thế
Chất giọng ngọt ngào của xứ Huế ngàn xưa.
Rất Huế
Tác giả: Huỳnh Văn Dung
Giữ chút gì rất Huế đi em
Nét duyên là trời đất giao hoà
Dẫu xa một thời anh gặp lại
Vẫn được nhìn em say lá hoa
Giữ chút gì rất Huế hiền ngoan
Thề nguyện ai có cắt tóc dài
Làm sao gió thổi cho bay tóc
Và suốt mùa đông lạnh se vai
Giữ chút gì rất Huế mặn mà
Dạ thưa ngọt lịm ai mê say
Em đi gót nhẹ xanh hồn cỏ
Và hơi thở mềm sương khói bay
Giữ chút gì rất Huế trang đài
Nón nghiêng bóng nắng dáng thơ ngây
Gặp anh, nón hỡi đừng nghiêng xuống
Cho anh trông mắt ngọc mày ngài
Giữ chút gì rất Huế dịu dàng
Áo trắng hai tà chắp cánh thơ
Em như lụa mỏng bay trong phố
Một chiều sương trắng ngỡ như mơ
Dẫu em rất Huế tự bao giờ
Đừng để lòng như cung điện xưa
Đừng cho anh suốt đời đứng đợi
Trước cấm thành gọi chẳng ai thưa.
Huế Yêu Thương
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Anh xao lòng nhịp khúc Huế yêu thương
Thả hồn theo chiều Sông Hương mát lạ
Nghe mênh mang một điệu hò êm ả
Hoàng hôn buông tím cả lối em về!
Thành nội chiều anh lặng bước say mê
Từng nhịp phách vọng về xao xuyến quá
Em nghiêng nghiêng dịu dàng vành nón lá
Có gã khờ hối hả … bước theo sau
Anh bâng khuâng về đến bến Vân Lâu
Đất Thần Kinh với một màu cổ kính
Chuông Thiên Mụ nhịp nhàng buông trầm tĩnh
Huế chiều ni như thiền định hiền hòa
Cầu Trường Tiền anh đứng ngắm các o
Những vòng xe như hẹn hò chung lối
Mắt ai nhìn má đỏ hồng thật tội
Dòng Hương Giang nghe gió thổi mát lành
Huế yên bình … đẹp như một bức tranh …!
Huế Thương
Tác Giả: Nguyễn Nhật
Kinh Thành lạc bước dưới tà dương
Quốc Học còn không những má hường
Đại Nội hoang sơ luồn gió chướng
Tràng Tiền vắng lặng phủ mù sương
Yêu tà Áo Tím hồn mơ tưởng
Nhớ Nón Bài Thơ dạ vấn vương
Lỗi hẹn Văn Lầu đêm họa xướng
Huế buồn trỗi điệu Lý Mười Thương
Huế Ơi
Tác Giả: Nguyễn Lam Yên
Ai ra xứ Huế mộng mơ
Cho tôi gửi mấy câu thơ làm quà
Gửi người em gái phương xa
Niềm thương, nỗi nhớ thiết tha trong lòng
Hỏi người còn đợi tôi không
Hay người cất bước theo chồng đã lâu?
Sông Hương man mác nỗi sầu
Áo khăn ngày cũ, qua cầu đánh rơi….
Yêu em, yêu cả một đời
Sao em quên lãng những lời đã trao?
Để tình vỗ cánh bay cao
Để cơn gió lạnh rì rào miên man
Để mùa thu đổ lá vàng
Để cho duyên thắm lỡ làng, phai phôi
Huế ơi! Người đã xa rồi
Bao nhiêu kỷ niệm một thời cũng xa…
Có núi Ngự Bình thông reo
4. Thơ Lục Bát Về Huế Đặc Sắc
Huế Ơi
Tác giả: Châu Uyển Nhi
Từ trong tâm tưởng bóng hình
Huế từ muôn kiếp phù sinh vẫn chờ
Ướt mèm cả những câu thơ
Để nghe Huế giữa bến bờ nợ duyên
Nam ai câu hát chung chiêng
Tím tà áo mộng thiên nguyên hẹn thề
Đôi hàng sứ đứng lạnh tê
Ngang thành nội bước chân về chênh chao
Huế trăm năm một ước ao
Để câu thưa dạ ngọt ngào trong em
Nghe trăng thôn Vĩ thật mềm
Ngắm Hương Giang vẫn êm đềm thuyền ai
Huế ơi! Thương nhớ dạt dài
Mong ngày trở giấc gót hài em qua
Hương sen hồ tịnh lượt là
Để nghe Huế với lời ca trữ tình.
Huế Mộng Mơ
Tác giả: Ngoc Sơn Hồ
Về thăm xứ Huế mộng mơ
Quê hương chiếc nón bài thơ để đời
Danh lam thắng cảnh mọi nơi
Đền đài lăng tẩm tuyệt vời Huế đây
Ai từng viễn cảnh nơi này
Sông Hương núi Ngự tràn đầy niềm vui
Thiết tha tình cảm bùi ngùi
Níu chân du khách khôn nguôi khi về
Viếng chùa Thiên Mụ say mê
Lên đồi Vọng Cảnh tứ bề nên thơ
Thõa lòng ngắm Huế mộng mơ
Đến khu Lăng tẩm Đền thờ của vua
Rừng thông lộng mát gió lùa
Viếng Lăng Tự Đức cổ xưa tuyệt trần
Công trình kiến trúc bất phân
Lăng vua Khải Định cổ tân hài hòa
Một thời lãng mạn tài hoa
Là vua Minh Mạng khiến ta nhớ đời
Viếng khu Thành Nội tuyệt vời
Kinh đô vang bóng một thời của ta
Kính mời du khách gần xa
Về đây viễn cảnh thiết tha nghĩa tình.
Thầm Lặng Huế Thương
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Áo dài nón lá thướt tha
Em cô gái Huế mặn mà dễ thương
Dịu dàng như thể dòng hương
Gặp em anh lạc mất đường em ơi
Nụ cười đỏ thắm bờ môi
Cho anh chao đảo đất trời cuồng quay
Tình em chưa uống đã say
Gặp em anh thấy ngất ngây chòng chành
Làm ơn em chỉ giúp anh
Đường ra Bến Ngự loanh quoanh bên cầu
Đưa anh ra bến Văn Lâu
Ngắm Tràng Tiền ngắm sông sâu lững lờ
Nắm tay ta dạo bên bờ
Hương Giang uốn khúc mộng mơ hữu tình
Huế thương Huế đẹp em xinh
Cùng nhau lên núi Ngự Bình nhé em
Ngọt ngào giọng Huế êm êm
Anh đi mô nhớ sang bên ni hè
Nam ai, ai hát ta mê
Một lần ra Huế khó về quá ta.
Lăng Cô
Tác giả: Thắng Dê
LĂNG CÔ vắng bóng con đò
Hải Vân du khách tắm bờ biển khơi
Nước xanh cát trắng tuyệt vời
Bao năm trở lại nay thời khác xưa
Dịu dàng gái Huế sao ưa
Mắt cười, tay vẫy, dạ thưa ngọt ngào
Ghẹ, tôm, cua trứng, hến hàu
Khéo tay chế biến món nào cũng ngon
Dùng dằng ta muốn ôm hôn
Cả Lăng Cô với vuông tròn Thừa Thiên!
Một Thoáng Huế
Tác giả: Trang Kiệt
Bao năm xa Huế nhớ thương
Nhớ chùa Thiên Mụ… thương về Vân Lâu
Nhớ ngày hai đứa bên nhau
Tay trong tay nắm trên cầu dạo chơi
Tràng Tiền đẹp lắm ai ơi
Sáu vài nối nhịp đôi bờ yêu thương
Dòng Hương êm ả đêm trường
Nghe câu mái đẩy mà lòng vấn vương
Tình em ta mãi nhớ thương
Ơi cô gái Huế… mãi vương tơ lòng
Một thời son sắc mặn nồng
Tình xưa ngày ấy duyên hồng thắm xinh
Một thời tình đẹp lung linh
Đôi ta ngày ấy bóng hình keo sơn
Rồi đâu bỗng đứt dây đờn
Tình chia hai lối tủi hờn riêng mang
Em đi nẻo ấy … sang ngang
Còn ta đứng lại đôi đàng chia ly
Tràng Tiền vắng bóng em đi
Mình ta lặng lẽ … mi cay lệ tràn.
Huế Dấu Xưa
Tác giả: Song Trà
Nghe em kể chuyện Huế thương
làm anh xao xuyến vấn vương trong lòng
mong rằng đến được bên sông
Hương giang từ thủa cha ông khai nguồn
để nhìn nắng nhạt chiều buông
tím dài rơi xuống cánh chuồn lượn bay
thả hồn theo mộng hương say
gót sen in dấu trang đài đâu đây
người xưa đâu..hỡi bóng mây..
Huyền Trân người đã qua đây năm nào
vốc dòng nước mát ngọt ngào
Hương giang từ ấy xuyến xao lòng người
xa nghe một khúc niệm từ
Từ Đàm vang vọng tiếng ừ xả buông
đây rồi Thiên Mụ hồi chuông
bổng trầm theo với vui buồn nước non
người xưa ơi..cái sắc son
một màu tím Huế vẫn còn thiên thu
dẫu rằng mấy bận lãng du
câu hò xứ Huế mãi ru tình người…
5. Thơ Về Huế Cho Trẻ Mầm Non Ngắn Nhất
Mời bạn về thăm xứ Huế
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Mời bạn về thăm xứ Huế
Có núi Ngự Bình thông reo
Có dòng Hương Giang thơ mộng
Thuyền ai nhẹ lướt mái chèo
Mời bạn về thăm xứ Huế
Qua cầu Tràng Tiền nắng xanh
Êm êm con đường Thành Nội
Nghe con chim hót trên cành
Mời bạn về thăm xứ Huế
Thăm chùa Linh Mụ cổ xưa,
Chợ Đông Ba đông đúc thế
Mắm tôm, mè xửng tìm mua
Mời bạn về thăm xứ Huế
Ghé thăm cầu ngói Thanh Toàn
Về Bao Vinh thăm phố cổ,
Bơi đùa sóng biển Thuận An
Mời bạn về thăm xứ Huế
Mà nghe Nam ai, Nam bằng
Tình người sao da diết thế
Hỏi thầm: – Như rứa là răng?
Cô và cháu
Tác giả: Vũ Minh Tâm
Bé biết nhận màu xanh
Cô chỉ qua màu đỏ
Nhìn theo ngón tay trỏ
Bé biết thêm màu vàng
Ngón tay cô nhẹ nhàng
Chuyển sang màu tím huế
Cứ như thế, như thế
Bé biết đủ bảy màu
Cô và bé nhìn nhau
Nụ cười trong ánh mắt
6. Những Bài Thơ Về Huế Của Tố Hữu
Quê Mẹ
Huế ơi, quê mẹ của ta ơi!
Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười
Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng
Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi…
Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương!
Mái nhì man mác nước sông Hương
Hà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹ
Cay đắng bao nhiêu nỗi đoạn trường!
Ôi những đêm xưa, tối mịt mùng
Con nằm bên mẹ, ấm tròn lưng
Ngoài hiên nghe tiếng giày đi rỏn
Mẹ bấm con im: Chúng nó lùng
Con hỏi vì sao chúng nó tìm
Tìm ai, con hỏi, mẹ rằng: Im!
Mẹ ơi, đời mẹ buồn lo mãi
Thắt ruột mòn gan, héo cả tim
Mẹ không còn nữa, còn đây Huế
Con lớn lên, con biết lẽ rồi:
Nước mất nhà tan, đời khổ thế
Không làm nô lệ đứng lên thôi!
Con lớn lên, con tìm Cách mạng
Anh Lưu, anh Diểu dạy con đi
Mẹ không còn nữa, con còn Đảng
Dìu dắt con khi chửa biết gì.
Huế không buồn nữa, Huế ta ơi
Mắt ướt trăm năm đã hé cười
Nghìn mảnh tương lai về phấp phới
Truyền đơn cờ đỏ gió tung trời.
Roi điện cùm xai toé máu tươi
Xà lim không thể khoá hồn người
Bừng bừng tiếng hát rung song sắt
Tiếng hát ta bay lộng giữa đời…
Tháng Tám vùng lên Huế của ta
Quảng – Phong ơi, Hương Thuỷ, Hương Trà
Phú Vang, Phú Lộc đò lên Huế
Đỏ ngập dòng sông rộn tiếng ca.
Từ ấy, xa quê mẹ đến rày
Lắng nghe từng buổi, nhớ từng ngày
Giặc về giặc chiếm đau xương máu
Đau cả lòng sông, đau cỏ cây!
Cắn răng gian khổ tám năm trời
Huế của ta không một bước lùi
Huế của ta đây cầm vững súng
Chúng bay không thể có đường vui
Chúng bay không thể có ngày mai
Chết dưới chân bay vạn bẫy gài
Chết xuống đầu bay từng hốc núi
Hải Vân thăm thẳm huyệt đêm ngày!
Làng ta giặc đốt mấy lần qua
Mà đất Phù Lai vẫn tốt cà
Mà quít Hương Cần ta vẫn ngọt
Nhớ anh du kích trấn Dương Hoà
Chí ta như núi Thiên Thai ấy
Đỏ rực chiều hôm dậy cánh đồng
Lòng ta như nước Hương Giang ấy
Xanh biếc lòng sông những bóng thông…
Lửa chiến tranh nay đã tắt rồi
Mà lòng ta vẫn cháy không nguôi
Mẹ ơi dưới đất còn chua xót
Những tiếng giày đinh đạp núi đồi!
Ôi Huế ngàn năm, Huế của ta
Đường vào sẽ nối lại đường ra
Như con của mẹ về quê mẹ
Huế lại về vui giữa Cộng hoà.
Huế Tháng Tám
Huế trầm mặc hôm nay sao khác khác
Những mắt huyền ngơ ngác hỏi thầm nhau
Chân nôn nao như khách đợi mong tàu
Bước dò bước, không biết sau hay trước?
Tim hồi hộp, vì sao? Ai hẹn ước;
Ai đang về? Dáng đó thấp hay cao?
Mắt sáng ngời, như lửa hay như sao?
Người hay mộng? Ngoài vào hay trong tới?
Giáng từ trên hay là vươn từ dưới?
Huế xôn xao, lo lắng, những đêm mơ
Khát khao hoài, như cô gái mong chờ
Sau cửa hé, người yêu chưa biết mặt…
Trên Hương Giang mênh mang đò lạnh ngắt
Tiếng đàn im. Ca kỹ nép phương nào?
Trăng thì thầm chi với sóng lao xao…
Đức Kim thượng đêm nay trong ngọc điện
Ngự lên lầu, trông lên cao xao xuyến
Muôn vì sao… Lạnh lẽo thấm hoàng bào
Người rùng mình, tưởng đứng đỉnh cù lao
Nổi cô độc giữa gió triều biển động.
Đôi gốc đại nghiêng nghiêng tàn lay bóng
Sầu thâm cung vờ vật dưới sân chầu
Người đứng đây. Trăm họ đang về đâu?
Đình thần đó, rầu rầu thân đá trắng
Quá khứ nặng đè xuống đầu cúi lặng…
Một gai vàng không thể thắng cả giang sơn!
Lòng muôn dân rần rật lửa căm hờn
Máu giải phóng đã sôi dòng nhân loại!
Người phải xuống, đến nay, đêm chiến bại
Để toàn dân chiến thắng giữ ngôi son!
Người phải lui, cho Dân tiến, Nước còn
Dân là chủ, không làm nô lệ nữa!
Hãy mở mắt: quanh hoàng cung biển lửa
Đã dâng lên, ngập Huế đỏ cờ sao
Mở mắt trông: trời đất bốn phương chào
Một dân tộc đã ào ào đúng dậy!
Chừ đây Huế, Huế ơi! Xiềng gông xưa đã gãy
Hãy bay lên! Sông núi của ta rồi!
Nước mắt ta trào, búp mí, tràn môi
Cổ ta ré trăm trận cười, trận khóc!
Ta ôm nhau, hôn nhau từng mái tóc
Hả hê chưa, ai bịt được mồm ta?
Ta hét huyên thuyên, ta chạy khắp nhà
Ai dám cấm ta say, say thần thánh?
Ngực lép bốn nghìn năm, trưa nay cơn gió mạnh
Thổi phồng lên. Tim bỗng hoá mặt trời
Có con chim nào trong tóc nhảy nhót hót chơi
Ha! Nó hót cái gì vui vui nghe thiệt ngộ!
Gió gió ơi! hãy làm giông làm tố
Cuốn tung lên cờ đỏ máu thơm tươi
Vàng vàng bay, đẹp quá, sao sao ơi!
Ta ngã vật trong dòng người cuộn thác
Ôi thiên đường! Tai miên man lắng nhạc
Từ muôn phương theo gót nện rầm rầm
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam muôn năm!
Dửng dưng
Du khách bảo đây vườn kín đáo
Với hương dìu dịu, ý ngàn xưa
Thời mây xanh nhạt màu hư ảo
Đây xứ mơ màng, đây xứ thơ…
Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng,
Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ ai
Ven bờ sông phẳng con đò mộng
Lả lướt đi về trong gió mai…
Thành quách trăm năm sầm mặt lạnh
Ngọn cờ uể oải vật vờ lay
Lâu đài đường bệ màu kiêu hãnh
Áo gấm hài nhung cánh phượng bay.
Ta nện gót trên đường phố Huế
Dửng dưng không một cảm tình chi
Không gian sặc sụa mùi ô uế
Mà nước dòng Hương mãi cuốn đi…
Ý chết đã phơi vàng héo úa
Mùa thu lá sắp rụng trên đường
Mơ chi ảo mộng ngàn xưa nữa?
Cây hết thời xanh đến tiết vàng!
Ai tưởng ngàn năm nương đất ấy
Mầm non thêm nhựa, lá thêm tươi
Ôi mỉa mai! Hồn ta chỉ thấy
Rêu hèn sống gửi nhánh khô thôi.
Ai tưởng thiên đường sao nhấp nhánh
Tài hoa tinh kết, ngọc long lanh
Ta chỉ thấy nơi đây mồ lạnh
Chôn linh hồn đắm đuối hư danh.
7. 2 Câu Thơ Về Huế Ngắn Gọn
Ai về ghé lại quê tôi,
Hương Cần nón, quýt một thời nổi danh
Học trò xứ Quảng ra thi
Thấy cô gái Huế chân đi không đành
Bao giờ nước ráo làm mây,
Sông Hương hết chảy, dạ này mới thôi.
Gió đưa cành trúc la đà
Tiêng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương
Ai về cầu ngói Thanh Toàn
Cho em về với một đoàn cho vui
Kim Long có gái mỹ miều
Trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi
Núi Ngự Bình trước tròn sau méo
Sông An Cựu nắng đục mưa trong
Đi bộ thì khiếp Hải Vân
Đi thuyền thì sợ sóng thần Hang Dơi
8. Thơ Về Cố Đô Huế Đẹp
Huế Tím Yêu Thương
Tác giả: Nguyễn Công
Ai về xứ Huế yêu thương,
Sông Hương – Núi Ngự, vấn vương cõi lòng.
Tràng Tiền soi bóng nước trong,
Ba Sình – Bạch Mã nét cong dáng hình.
Huế thương răng chữ cung đình,
Tháp cao Thiên Mụ cảnh tình ven sông.
Chợ Đông Ba, thật là đông,
Người người muôn xứ, vào không muốn về.
Huế thương Huế tím thật thà,
Nét duyên ái nữ mận mà khách qua.
Cố đô xứ Huế thăng Hoa,
Cho ta HUẾ TÍM cho ta ngọt ngào..
Huế Buồn Mùa Hoa Dại
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Răng anh đi mô chừ ta xa ngái.
Cho Huế buồn mùa hoa dại rụng bông.
Dòng Hương lững lờ nước chảy mênh mông.
Áo dài tím em má hồng phai nhạt.
Về nhé anh lên đò nghe em hát.
Điệu nam bằng ôi dào dạt nhớ thương.
Bên ni bờ nhìn bên nớ vấn vương.
Anh sẽ mê câu nghê thường xứ Huế.
Nón lá nghiêng che nụ cười thương thế.
Qua Tràng Tiền anh nhớ ghé Văn Lâu.
Bên ly cà phê ta ngắm đèn màu.
Hắt bóng xuống dòng sông sâu lấp loáng.
Hương Giang chung tình qua bao ngày tháng.
Chờ anh về ngắm bảng lảng mây bay.
Mưa giăng giăng tay nắm lấy bàn tay.
Chiều cố đô tim dâng đầy nỗi nhớ.
Anh không về cho tình ta dang dở.
Con đò buồn nằm bến lở cô đơn.
Vẫn đợi anh cho nỗi nhớ dài hơn.
Về nghe anh em không hờn không trách.
9. Thơ Về Huế Đêm Ngắn Hay Nhất
Lầu khuya vọng Huế
Tác giả: Chưa rõ
Lầu trước dõi về ngõ Huế thương
Bước chân đưa lại ngóng quanh đường
Đâu nơi gặp trước khi quen biết
Ứa lệ nên sầu nặng nhớ mong
Cầu dưới nhịp xa trông phố chợ
Bến sau trăng khuyết ẩn sương hồng
Thâu đêm thức vọng buồn soi mắt
Đầu ngã gối bên níu cảnh không
Huế nhớ
Tác giả: Chưa rõ
Huế nhớ ai, mà huế buồn huế khóc.
Em nhớ ai, răng ra ngẩn vào ngơ.
Chạnh lòng ôm mối tình thơ.
Huế ơi, răng rứa,để em u hoài.
Trăng Vĩ Dạ,đêm ni sáng lắm.
Cầu Tràng Tiền, mấy độ bên nhau.
Bây chừ chỉ một mình em.
Huế ơi có biết là em rất buồn.
Vẫn còn nhớ Huế
Tác giả: Chưa rõ
Thuyền trông bến nước sóng xô bờ
Thả nhẹ chèo đưa gió thẩn thơ
Nghiêng khẽ mắt say hồn ảo mộng
Ngại ngần trăng dại phút hoài mơ
Đêm về cảnh Huế đường mê mải
Phố muộn ngày thu liễu vẩn vơ
Mềm rượu giọt buồn vui níu lại
Em cùng gửi nhớ nỗi mong chờ
Xứ Huế Bây Chừ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Bây chừ xứ Huế ra sao
Còn không áo tím ngọt ngào dễ thương
Lững lờ nước chảy dòng Hương
Gặp em anh lỡ lạc đường đi mô
Thẫn thờ nhặt chữ mần thơ
Đò ai xuôi bến bên bờ Văn Lâu
Tràng Tiền có mấy nhịp cầu
Anh không đếm được sông sâu khó dò
Thôi anh cứ bước xuống đò
Để nghe em hát điệu hò Nam Ai
Dáng em lả lướt trang đài
Em cô gái Huế mắt ngài đong đưa
Anh về xứ Huế chiều mưa
Đò em đã cũ răng chưa lấy chồng
Nhạt phai má thắm môi hồng
Em đưa đón khách trên sông đêm về
Sông Hương còn đó câu thề
Chờ người lữ khách say mê giọng hò
Xin người xưa hãy nhớ cho
Văn Lâu còn đó con đò và em.
10. Thơ Về Huế Mưa Hay Nhất
Mưa Huế
Tác giả: Lê Cường
Huế ơi ,hỏi răng mi buồn rứa?
Mỗi độ hè… lại khóc nhè-giăng mưa,
Để nỗi buồn giăng qua bao người nữa,
Cho buồn ai đi về trên lối xưa.
Người ta noái Huế buồn như rứa đó,
Nên rất Huế rất duyên rất đắn đo,
Mỗi lần mưa… giăng về trên lối nhỏ,
Cho Huế buồn nhưng vui nét tuổi thơ!
Mưa Huế
Tác giả: Hồ Đắc Thiếu Anh
Khi mô anh về thăm Huế xưa
Nhớ gói dùm em một chút mưa
Gói thêm mớ lạnh từ chân tóc
Buốt thấu buồng tim vẫn chưa bưa
Ngoài nớ chừ đang giữa tháng mưa
Em về áo mỏng có ai đưa
Qua sông nước ngập ngang bờ đá
Gót nhỏ chắc em lạnh suốt mùa
Thuở ấy em còn rất ngây thơ
Có anh che áo lúc trời mưa
Qua sông thuyền nhỏ anh ôm lái
Am áp tình em buổi dại khờ
Rồi một chiều thu em xa quê
Để ai ngóng đợi bước chân về
Mưa giăng đỉnh Ngự se lòng nhớ
Gió buốt dòng Hương lạnh tái tê
Từ ấy mưa về không có em
Buồn hiu quán nhỏ phố lên đèn
Mưa rơi rét mướt lòng ly khách
Nỗi nhớ bồng bềnh lay bóng đêm
Hẹn Huế mùa sau trở lại thăm
Thăm từng cái lạnh giấu trong chăn
Thăm mưa rả rích trong đêm vắng
Để nhớ vô cùng những tháng năm
Về Thăm Huế Đi Anh
Tác Giả: Nguyễn Ngọc Thùy Lam
Hãy cùng em về thăm Huế đi anh!
Thăm Hương Giang trong xanh và phẳng lặng
Thăm Ngự Bình vươn cao cao trong nắng
Thăm Trường Tiền trầm lắng nhịp chân khua
Hoàng hôn buông, văng vẳng tiếng chuông chùa
Thành Đại Nội, bốn mùa nằm đợi gió
Mưa tháng chín vuốt ve từng ngọn cỏ
Mang lạnh về, giăng lối nhỏ thân yêu
Phá Tam Giang, thấp thoáng bóng đò chiều
Chợ đông đúc, dập dìu tà áo tím
Nón lá trắng, che cái nhìn ngọt lịm
Gợi trong lòng bao kỷ niệm thiết tha
Đất Cố đô muôn thuở vẫn hiền hòa
Tình non nước luôn đậm đà, dào dạt
Giữa miền Trung đầy bão dông, bụi cát
Huế êm đềm như khúc hát lãng du
Ta cùng về với Huế giữa mùa thu
Để tìm lại lời ru nghìn năm trước
Chỉ Một Câu Hò
Tác giả: Trà Sương
Ta về thăm lại Huế xưa,
Đò xuôi một chuyến say sưa nghe hò
Sông Hương ai muốn bắc đò?
Cho dù xuôi ngược câu hò vẫn vang.
Đò xuôi tay lái khẽ khàng
Lăn tăn sóng lượn dịu dàng Huế ơi !
Đò xuôi lòng dạ thảnh thơi
Ngắm em gái Huế lòng rơi tím chiều !
Ta càng thổn thức đăm chiêu,
Huế ơi yêu Huế bao nhiêu cho vừa ?
Trông sao gặp lại người xưa !
Câu hò thắt ruột xứ Thừa Thiên ta !
Ngắm trời xanh rộng bao la !
Câu hò năm ấy thật xa mất rồi !?
“Nỗi niềm chi rứa Huế ơi !
Mà mưa xối xả xuống trời Thừa Thiên !”
Câu hò chất chứa nỗi niềm,
Mưa rơi xối xả sao tìm người xưa ?
Trông sao trời tạnh cơn mưa !
Đò xuôi dòng nước người đưa em về.
11. Thơ Về Mưa Huế Đặc Sắc
Màu Mưa Huế
Tác giả: Nguyễn An Bình
Em có về những ngày mưa của Huế
Mới yêu Trường Tiền áo tím trong thơ
“Chưa ướt tóc nghĩa là chưa yêu Huế”
Yêu dòng Hương mềm dải lụa đôi bờ.
Mưa níu giữ bước chân người đến Huế
Thèm lang thang đường dệt tiếng mưa rơi
Đường đại nội kết đầy màu phượng đỏ
Tiếng hàng rong đêm trong gió chơi vơi.
Em thấy được gì trong mưa xứ Huế
Chút dịu dàng trong sóng mắt ngày mưa
Nhớ cô gái đi qua hàng long nảo
Trên gác trọ buồn thuở cuộc tình xưa
Mưa rây hạt trên hàng cây góc phố
Buổi sáng hồng lên chợt tím lưng chiều
Người ta nói Huế mưa hay đỏng đảnh
Phải lòng cô gái đẹp lại lắm chiêu.
Em còn giữ bao niềm riêng của Huế
Trong màn mưa trầm mặc tiếng chuông chùa
Nghe tiếng thở của đền đài lăng tẩm
Như mơ hồ tan biến dưới cơn mưa.
Người đã xa trong mưa dầm xứ Huế
Từng giọt mưa thành giọt nhớ giọt thương
Tuổi thanh xuân một thời em để lại
Tôi nao lòng nhớ vạt áo thơm hương.
Tôi yêu Huế yêu dáng mưa của Huế
Yêu thương người để được đến gần nhau
Tiếng lá ướt rạt rào trôi hun hút
Yêu câu hò qua bến Phu Văn Lâu.
Màu mưa Huế là nét riêng rất Huế
Màu thâm nâu núi Ngự cố đô xưa
Màu thời gian phủ trên từng di tích
Gọi em về thầm lặng Huế trong mưa.
Bảy Màu Mưa Huế
Tác giả: Phương Xích Lô
Anh đưa em về cơn mưa đầu hạ
Mưa Đỏ bên đường hay bóng phượng soi?
Tóc em ướt mềm như từng ngọn lá
Chiếc nón bài thơ em để mô rồi?
Anh đưa em về ngang qua cầu Mới
Mưa Ðen trên trời Mưa Tím dưới sông
áo trắng em chừ như tranh lập thể
Ai đã tô lên những mảng Mưa Hồng
Anh đưa em về ngang qua Ðại Nội
Con đường tình yêu chạy dọc Hoàng thành
Những đám rêu xưa thình lình tỉnh giấc
Tắm hồn mình trong những giọt Mưa Xanh
Anh đưa về nhà xưa vườn cũ
Những đoá Mưa Vàng lấp lánh trên hoa
Chia tay trước nhà em vào với mạ
Riêng anh lang thang Mưa trắng nhạt nhoà.
Mưa Huế
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Anh chỉ mới một lần thôi đến Huế
Còn mưa rơi không đếm được bao lần
Anh đã gặp bên Tràng Tiền duyên dáng
Dưới cơn mưa cô gái Huế dịu dàng
Có phải tại mùa mưa mà đông lạnh
Dòng Hương Giang chầm chậm chảy hiền hoà
Có phải bởi mưa làm da thêm trắng
Mái tóc dài, đen bóng thoảng hương hoa
Mưa rã rích, mùa đông dài xứ Huế
Mưa mịt mờ, chẳng ai muốn đi đâu
Như năm tháng, Tràng Tiền cầu vẫn thế
Nghiêng bên sông, mơ hạnh phúc ban đầu
Ai đến Huế, chưa gặp cơn mưa Huế
Thì xem như chưa đến Huế bao giờ
Mưa rất Huế và cả em cũng thế
Mưa làm sông, mưa làm sóng vỗ bờ
Anh may mắn gặp em và mưa Huế
Để bây giờ anh nhớ Huế khôn nguôi
Anh nhớ cả mùa đông và em nữa
Muốn trở về thăm Huế quá đi thôi…
Huế Xưa
Tác giả: Tuấn Huy
Tôi xa Huế đã bao năm
Chưa lần trở lại ghé thăm Hoàng thành
Nơi đây nhà Nguyễn xưng danh
Cảnh nay còn đó người đành nơi đâu
Tràng Tiền, Bến Ngự,Văn Lâu
Ngó qua Gia Hội mưa sầu lê thê
Giọt mưa xứ Huế não nề
Cũng vì mưa ấy muốn về quê hương
Ngày xưa Vĩ Dạ nhiều vườn
Bây chừ không biết còn nương cau nào
Nhớ con đò dọc năm nao
Mỗi ngày hai bận ra vào Tam Giang
Huế xưa cảnh đẹp vô vàng
Những ai hoài cổ nặng mang trong lòng.
12. Thơ Vui Về Xứ Huế
Thơ Vui Về Tiếng Huế
Tác giả: Trần Lịch
Đi đâu thi` nói “đi mô”
“O nớ” ám chỉ “Cái Cô” chung trường
“Ốt dột” khi tui nói thương
Có nghĩa “mắc cỡ” má vương nụ hồng.
“Khôn” là đồng nghĩa với không
Chẳng muốn lấy chồng, “khôn muốn lấy dôn”
“Đoản hậu” là “Ác” en ni
Tui đã … im lặng cứ đi theo hoài
Nhà tui còn khoảng đường dài
Có chi noái nấy, ngày mai hết rồi
Trên cao thì nói “trên côi”
“Đi rượng” là lúc sóng đôi như chừ
“Phủ phê” là lúc thặng dư
Như là tình cảm “đã nư”, no đầy
“Như ri” có nghĩa như vầy…
Mô Tê Răng Rứa, em quây … mòng mòng
“Ở nể” đồng nghĩa ở không
Trai hông lí dzợ., không chồng “ế dôn”
Ngu ngu thì nói “”khôn khun”
Dại dại mô tả “đù đù” mặt ra
Còn trẻ thì nói chưa “tra”
Tới tuổi già già khú đế là “ôn”
Có cô thiếu nữ lấy “dôn”
Lấy được ông chồng thăng chức “mụ o”
“Răng chừ” đồng nghĩa “”khi mô”
“Khi mô” có nghĩa khi nào đó thôi
“Khi mô” có cặp có đôi
“Răng chừ” hết cảnh tuổi đời bơ vơ
Đơn côi “cái trốt” dật dờ
Là ôm đầu bạc “”cà ngơ” một mình
Lặng yên thì nói “mần thinh”.
Để nghe len lén duyên tình giăng tơ.
“Mua lửa” thì thật phải lo
Vì là mua chịu ai cho “lửa” hoài
“Mắc lửa” là thiếu nợ dài
“Lửa” chi không thiếu, chẳng phai “lửa tình”
“Sáng mơi” là lúc bình minh
Của ngày kế tiếp, nong tình đem phơi
“Bữa tê” em hẹn lại chơi
Quên bẵng cái việc em mời bữa kia
“Bữa tề” mang lịch ra chia
“Bữa tể” là trước bữa kia hai ngày
“Bữa ni” là bữa hôm nay
Là lúc đương nói hàng hai đây nì
“Mần chi” ai hỏi làm chi
Hoàng hôn: “Chạng vạng, nghe run quá trời
Sớm mơi mang “chủi xuốt cươi”
Sài Gòn nghe thấy thì cười bò lăn
Lỡ ưng rồi, biết mần răng !
Cái giọng trọ trẹ…..cũng muốn ăn chung một nồi
Con gái chưa noái đã cười
Bị người ta noái là người vô duyên.
Đọc thơ Cai, thấy đã ghiền
Huế ơi nhớ quá, muốn bay liền ra ngay…’
13. Bài Thơ Em Là Cô Gái Huế
Em Là Cô Gái Huế
Tác giả: Mộng Tuyết
Hờ hững, em đưa chiếc lược ngà
Chải đôi mái tóc rủ lòa xòa
Bên em, lặng lẽ anh ngồi ngắm
Màu tóc huyền em phản nước da.
Bỗng đưa tay giữ cánh tay em
Em hãy ngừng cho anh ngắm xem
Mấy cái tóc mai vờn trước trán
Cho vừng trán đẹp, đẹp hơn thêm.
Nũng nịu giằng tay, em bảo: Thôi!
Cho em soi kính rẽ đường ngôi
Làm cô gái Huế cho anh ngắm
Tình tứ nhiều hơn món tóc mai.
14. Thơ Về Huế Hài Hước Nhất
Chưa đi chưa biết Sông Hương
Đi rồi mới biết càng thương Sông nhà
Sông nhà có sẵn cầu phà
Nếu cần chèo chống thì ta có liền
Chưa đi chưa biết Huế thương
Đi rồi mới biết cũng thường thế thôi
Khác nhau chỉ ở kiểu chơi
Nó chơi dưới nước, mình chơi trên bờ
Chưa đi chưa biết Xứ Huế
Đi qua cũng thấy Huế thường thường thôi
Huế Thương thích xuống nước chơi
Khách thương khách thích tơi bời hotel.
Chưa đi chưa biết Huế ơi
Đi rồi mới thấy lắm nơi huy hoàng
Kinh thành Hoàng Đế ngai vàng
Hương Giang xanh biếc lắm nàng sida
Gái Huế là gái có thơ
Tao không gái Huế, bơ vơ bàn thờ
Gái Huế thì phải có thơ
Không thơ không Huế, thì thơ cái gì
15. Thơ Về Huế Lãng Mạn
Quay Về Huế Yêu
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Rứa là hết anh xa Huế thật rồi
Xa dòng Hương chiều đầy vơi con nước
Xa Đông Ba tím áo dài xuôi ngược
Trên Tràng Tiền chân anh bước như say
Huế buồn hiu vì không muốn chia tay
Bến Văn Lâu hạt mưa dày nỗi nhớ
Uống cà phê anh ngó qua bên nớ
Thấy em cười tim anh vỡ làm ba
Giành cho em tất cả rượu và hoa
Anh không giống như người ta đâu nhé
Trái tim chia ba giành em phần bé
Em yên lòng anh coi nhẹ công danh
Em có quyền sở hữu trái tim anh
Không chia ai dù mỏng manh một sợi
Huế yêu ơi tím thuỷ chung chờ đợi
Anh sẽ về đắm đuối với dòng Hương
Con tim anh ở lại với Huế thương
Nhờ em giữ anh lên đường xa Huế
Nín đi em hãy lau khô dòng lệ
Anh sẽ quay về em nhé Huế yêu.
Huế Yêu Ơi
Tác giả: Nguyên Vy
Mặc kệ đừng buồn Huế yêu ơi
Dù ai đi xa Huế một đời
Vẫn chẳng bao giờ vơi nhớ Huế
Nên Huế đừng buồn Huế yêu ơi
Sông hương núi ngự ơi vẫn thơ
Hai bên dòng hương phượng đỏ chờ
Để Huế đẹp nên thơ nên mộng
Nên chẳng bao giờ quên Huế thơ
Đừng giận người ơi… Huế vẫn chờ
Tiếng chuông thiên mụ vẫn còn trơ
Vẫn biết hiện giờ ta xa Huế
Nhưng ngự bình kia vẫn đứng chờ…!!!
Huế Ơi
Tác giả: Đào Văn Cứu
Ta muốn trở về với Huế thôi
Xa cách đã lâu nhớ quá rồi
Nhớ người con gái trong thành nội
Tim đập rung lên những bồi hồi
Đông đã lại về Huế lạnh không?
Môi có còn tươi má vẫn hồng
Bến ngự sương chiều ai soi bóng
Hương nước xanh dòng nhớ con sông
Có gì nhoi nhói ở trong tim
Đau đáu trong ta mãi nén kìm
Kinh thành mây phủ mờ xa lắm
Một bóng giai nhân muốn đi tìm
Ôi Huế là em Huế của ta
Linh thiêng trời đất mối giao hòa
Tình sâu nghĩa nặng mà thương quá
Mắt biếc eo thon nét mặn mà
Ta muốn trở về với Huế thương
Sau bao vinh nhục những nẻo đường
Để ngồi giữa Huế nhìn núi ngự
Ngả đầu vai em dệt vấn vương.
Huế Và Tình Yêu
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Anh nắm tay dìu em vào thành nội
Hồn đi hoang…quên lối cũ quay về
Bước thẫn thờ nơi xứ Huế tình quê
Em nghiêng nón tóc thề bay theo gió.
Anh nhìn xuống con đò đang bỏ ngỏ
Bến Vân Lâu luôn vàng võ trông chờ
Cô lái buồn than thở những lời thơ
Làm lữ khách đôi bờ ra đứng ngóng.
Tình yêu em…anh trải lòng…ôm mộng
Mỗi chiều về vắng bóng đứng chờ nhau
Nước sông Hương xanh thẳm chỉ một màu
Đang cuốn hết thương đau…về biển cả.
Đưa tay ngắt bông hoa…trong hốc đá
Ngẫn ngơ người cảm giác lạ vừa yêu
Rồi nhớ thương không để thiếu về chiều
Choàng ôm Huế tình chắt chiu muôn thuở.
Đợi Em Về Với Huế
Tác giả: Nguyễn Hồng Lĩnh
Huế bữa ni cũng như rứa em ơi
Vẫn long lanh ánh đèn bên Thành Nội
Vẫn có gió rì rào khi đêm tối
Những con thuyền vẫn đợi bến sông Hương
Em hãy về cho anh thỏa nhớ thương
Như bài thơ anh tặng trong vành nón
Bởi cách xa nên tình mình chưa trọn
Nhưng tim này anh chỉ tặng riêng em!
Môi anh còn đọng mãi nụ hôn êm
Em đã trao một đêm nào Thành nội
Bên Sông Hương gió vẫn rì rào thổi
Huế bây chừ xuôi ngược những dòng xe
Cầu Trường Tiền ẩn hiện áng mây che
Ôi lộng lẫy áo em bay trong gió
Em yêu ơi nhớ nhiều anh muốn ngõ
Qua hết rồi sóng gió sẽ bình yên !
Tiếng chuông chiều như điệp khúc thôi miên
Tòa Thiên Mụ chìm sâu trong lắng đọng
Bến Vân Lâu thuyền đan tơ dệt mộng
Em không về anh cứ mãi ngóng trông !
Mây bần thần nhớ bạn giữa thinh không
Con thuyền nhỏ chạn lòng bên bến nước
Em nơi đâu giữa dòng đời xuôi ngược ?
Anh thẩn thờ gom nỗi nhớ đầy tim
Sao Ngự Bình nó cứ mãi đứng im
Mà ta cứ đi tìm người yêu cũ ?
Hạ đang về những đám mây quần vũ
Em chưa về anh cứ mãi nhớ thương !
Thẹn Thùng Cô Gái Huế
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Em – cô gái miền trung thôn Vỹ Dạ
Mới vào Nam nên vẫn nón bài thơ
Nắng nghiêng che hay đứng lặng thẫn thờ
Khi ai đến làm quen bên phượng vĩ.
Cái ông ni! Sao mà không biết dị
Hỏi làm gì, tên tuổi để mần răng?
Đứng xa đi không khéo họ nghĩ lầm
Mạ tui biết, sẽ rầy la tui chết.
Cái ông ni, tui đây nào quen biết
Học chung trường, ừ… chỉ biết vậy thôi
Gan lạ chưa sao dám ghé tai mời
“Tan học nhé, đợi em nơi quán nước”…
Chiều hôm ấy bỗng chân sao chùn bước
Lá si vàng rơi rụng trước thềm sân
Lòng cứ vờ nhưng lại thấy bâng khuâng
Tay cặp vở hôm nay sao là lạ
Trưa hôm nay người trao thư một lá
Có gì đâu mà cặp lại nặng thêm
Hình như là chân bước cũng nghiêng nghiêng
Tà áo trắng bay trong chiều gió nhẹ
Đừng có ngoắc, gọi tên tui cho khẽ
Cái ông ni, không biết dị chưa tề
Người ta nhìn làm tui ốt dột ghê
Thôi hãy để tui về chiều kẻo muộn
Đừng có hẹn với hò trao hoa phượng
Tui còn khờ, răng có biết chi mô
Đọc thư tình mà vẫn cứ ngây ngô
Lòng tự hỏi… lời chi nghe lạ rứa!
Bài viết trên đây chúng tôi đã tổng hợp cho bạn về tuyển tập những bài thơ về Huế hay nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!
Viết bình luận